SSU Cần Thơ
Chào mừng đã đến với Cầu Vồng. Hãy đăng nhập để có thể xem được những bài viết của Cầu Vồng :) Đăng kí nào
SSU Cần Thơ
Chào mừng đã đến với Cầu Vồng. Hãy đăng nhập để có thể xem được những bài viết của Cầu Vồng :) Đăng kí nào

Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  Truy nãTruy nã  





Trang 1 trong tổng số 1 trang
Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khôXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tue Aug 07, 2012 10:28 am
cũng miễn
Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô Bgavat18
Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô Bgavat10Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô Bgavat12Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô Bgavat13
Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô Bgavat15shine294Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô Bgavat17
Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô Bgavat19Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô Bgavat21Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô Bgavat22
[Cầu Vồng-Gboy] - shine294 – [Học sinh]
Học sinh
Hiện Đang:
Posts : 1
Cent : 215290
Thanks : 0
Birthday : 29/04/1992
Age : 32
Châm Ngôn : cũng miễn
Profile shine294
Posts : 1
Cent : 215290
Thanks : 0
Birthday : 29/04/1992
Age : 32
Châm Ngôn : cũng miễn

Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô Vide10

Bài gửiTiêu đề: Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô

Tiêu đề: Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô

Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô 930052ca6e2b40ae9412784

Câu chuyện tôi sắp kể dưới đây xảy ra vào năm 1924,tại Dalat,Vietnam
Ngoại ô Đà lạt có rất nhiều biệt thự kiểu Pháp của các ông nghị sĩ Nghị viện Đông Dương,họ xây để nghỉ mát mùa hè.Chủ yếu là của người Pháp.nhưng cũng không ít của người Việt.
Một trong số đó nằm trên đỉnh một quả đồi nhỏ ngoại ô. Dưới chân đồi, tuyến xe lửa hơi nước Sàigòn-Đàlạt như 1 cái thang dài, đen sẫm, ngoằn ngoèo bò vào thành phố hoa.
Trong căn nhà hai tầng trắng toát ấy, một cậu trai 17 tuổi sống lẻ loi với 2 chị bếp,1 anh làm vườn.Cha cậu làm việc ở Sàigòn,là ông nghị của Hội đồng quản hạt Nam Kì.Còn mẹ cậu thường xuyên đi Huế dự tiệc tùng với Hoàng gia họ Nguyễn.Bà là chị họ của hoàng hậu đức Khải Định,và trong tâm trí bà,đứa con trai duy nhất đó có thể xếp sau vàng,đá đỏ Lục Yên và áo lông thú của đế quốc Nga.
Căn nhà rất đẹp.rộng và..lạnh lẽo.Màu trắng ông nghị chọn không là mốt,nhưng nó hợp với sắc trời Đàlạt và khu vườn nhỏ xung quanh.Các chị bếp chỉ làm việc ban ngày,đêm,họ trở về giới gia đình ấm cúng của mình,để lại trong căn biệt thự thênh thang đó 1 tâm hồn nhẹ,bé nhỏ và đìu hiu như sắp tắt,dù cậu bé ấy đang ở thời kì sung mãn nhất đời người.
Ai biết trong một gia đình mẫu mực như vậy,cậu trai duy nhất lãi lẻ loi đến thế?Cậu không chỉ lẻ loi trong chính căn nhà mình,mà còn cô độc trên thế giới này.Ai biết được với bề ngoài lạnh lùng,nhưng trái tim cậu lại thổn thức với...chính anh làm vườn? Phải,cậu yêu anh làm vườn mất rồi.Ngày từ những lần đầu tiên nhìn anh.Anh Nguyên là con một gia đình nho học đã tàn.Cha anh từng là Tham tri Bộ Lễ của triều đình,nhưng bây giờ,nhà anh lẻ loi,côi cút ở nơi đất khách.khả năng trồng cây tài hoa cùng lòng yêu thiên nhiên của anh tình cờ lọt vào mắt ông Nghị.Và ông ấy nhận anh về,vừa giữ nhà kho,vừa chăm sóc khu vườn nhỏ.Anh trẻ, ít nói.Nhưng ánh mắt anh nhìn một bông hoa hồng,hay lúc anh cười với 1 chú chim đã làm Minh thao thức hằng đêm.
.......................
Căn nhà hôm nay cũng trống vắng như mọi hôm.Ngoài kìa,màn đêm đã buông xuống,đất trời im lặng.Một mình Minh trong căn nhà vắng.Nhẹ nhàng,câu cởi hết quần áo,phóng người nhẹ xuống hồ bơi.Nhưng khi thân thể vừa chạm nước,mình rùng mình nghe tay chân lạnh buốc và tê cứng.Cậu muốn kêu lên nhưng nước tràn miệng.Minh giẫy giụa,rồi tai cậu ù đi.Mắt cậu tối dần...
....
-Cậu Minh,cậu Minh!Cậu tỉnh rồi
-Sao anh lại ở đây?Anh vừa cứu tôi hả?
-Dạ,cậu bị chuột rút,may mà tôi...
-Thôi được rồi,cảm ơn anh.Tôi lên phòng
Minh lạnh lùng,ngồi dậy,định đi lên phòng.Cậu bỗng thấy lạ: dưới hông mình có một chiếc khăn trắng,nhưng lại mỏng tang và ướt sũng,nên những gì cần che cũng không che được.Minh nhìn Nguyên,cười nhẹ:
-Khăn của anh hả
-Dạ...dạ,cậu.
Minh lại cười.Cậu gỡ chiếc khăn,vắt lên thành hồ rồi uể oải đừng dậy,nhưng chưa đứng thẳng lại khụy xuống.
-Cậu,cậu bị nhiễm lạnh đó.Tôi dìu cậu lên phòng nhe..?Minh chỉ gật nhẹ đầu.
Qua mấy bậc thang,cậu mở cảnh cửa gỗ.Căng phòng hiện ra,trắng toát.Nguyên vừa đặt Minh lên giường,vừa đảo mắt nhìn quanh căn phòng.Trắng toát,tường trắng,sàn lát đá trắng,màn cửa trắng,những cái gối trắng.chiếc giường trắng.chiếc đèn pha lê trên trần cũng trắng.Giữa phòng,gần cửa sổ,bổng hiện lên màu đen tuyền của một chiếc đàn piano.Khi làm vườn,Nguyên vẫn nghe tiếng đàn thánh thót.Thì ra là từ căn phòng này. bỗng giật mình khi đảo mắt đến chiếc giường.Minh nằm đó,khỏa thân,trắng tinh khôi,thật nhẹ nhàng,nhìn vừa giống một chú gấu bông,vừa giống một thiên thần.
-Dạ...sao cậu mặc quần áo vào...lạnh lắm!
-Tôi không mặc quần áo khi ngủ.Thôi anh có thể xuống nhà.
-Dạ...
Nguyên vừa nói,vừa bước nhanh.Nhưng khi cậu vừa mở cửa,Minh bỗng lên tiếng
-Anh Nguyên ah,tối nay anh ngủ ở đây được không?Tôi lạnh quá
-Dạ không được đâu cậu.Tôi phải ngủ để giữ kho
-Ừ,thôi anh đi đi
Tiếng chân Nguyên xa dần,rồi tiếng cửa lớn đóng nặng nề.Minh cuộn tròn trong chăn,im lặng.
Khuya,mưa ngày càng nặng hạt.Gió giật từng cơn.Minh nằm trên giường,mơ màng.Bổng cửa phòng mở.Anh Nguyên bước nhanh vào,đóng cành cửa sổ ướt đẫm nước mưa,và đến khi Nguyên quay lại,anh mới thấy Minh đang nhìn mình.
-Mưa lớn quá,tôi thấy cửa sổ còn mở...Tôi sợ cậu lạnh
-Nguyên...Anh ở lại đây với tôi chút...
-Dạ...dạ?
-Tôi buồn quá.Không ngủ được.Tôi đàn cho anh nghe một bài nhe?
-Dạ...
Minh bước lại cây đàn,và ngón tay lướt nhẹ trên phím
-Moonlight Sonata...
-Sao anh biết?
-Tôi cũng thích piano...
Minh mỉm cười.Anh làm vườn lại có sở thích đẹp như vậy.Minh cuối xuống,thăng hoa theo tuyệt phẩm của beethoven.Và đến đoạn kịch tính nhất,bỗng một đôi bàn tay từ phía sau,ôm chầm lấy cậu.Anh Nguyên
-Anh Nguyên...anh..
-Tiếp tục đi em...
-Anh..
-Anh yêu em
Minh im lặng,lướt tay trên phím.Và khi nốt nhạc cuối cùng đã vang lên,anh nhấc bổng Minh dậy,đặt lên mặt chiếc đàn.
-Em đánh không sai nhịp nào.Nhưng em làm tim anh loạn nhịp
-...?
-Từ lần đầu tiên anh nhìn vào mắt em.Và bắt gặp ánh mắt em...Anh biết,anh đã tìm được...Nhưng em và anh là chủ và tôi tớ...anh không dám...nhưng đêm nay...
-Đêm nay em quên đóng cửa sổ...
Nguyên đặt ngón tay lên môi Minh.Cả hai im lặng.Rồi Nguyên nhẹ nhàng hôn lên trán Minh,và từ đó,hôn không chừa chỗ nào trên cơ thể Minh.Minh thơm,thật thơm.Thơm mùi sữa,mùi con trai vừa lớn.Nguyên từ từ cởi bỏ những lớp vải cuối cùng ngăn cách anh và Minh.Một cơ thể tuyệt đẹp,rắn chắc và cứng cỏi.Minh run run đặt tay lên ngực anh và nhắm mắt lại.Minh đã thuộc về anh.mãi mãi.
Và từ đó.mỗi buổi sáng Minh thức dậy,trên phím đàn lúc nào cũng đặt sẵn một vài quả dâu tây chín mọng,một cành hoa hồng nhung và một ly sữa.3 thứ ấy là tượng hình của một câu nói đầy yêu thương mà chỉ hai người họ hiểu.
Tình yêu làm người ta thay đổi hẳn.Minh không im lặng như xưa,cậu hay cười,hay nói.hay ra vườn,giúp anh dọn cỏ cho những bụi hoa hồng.Các chị bếp tròn xoa mắt,nhìn nhau không hiểu.
Ban ngày,họ là chủ tớ.nhưng khi đêm xuống,họ là Một.Ngày tháng trôi qua như có cánh,nhưng đối với họ,dường như thời gian đã đậu lai trên những phím đàn!
...
Cũng như mọi ngày,Minh tỉnh dậy khi mặt trời vừa lên đỉnh cây thông lớn trước nhà.Mở mắt,cậu mỉm cười trước khi nhìn lại cây piano.Nhưng...hôm nay có gì đó khác lạ.Những quả dâu vẫn đỏ,căng mọng đầy sức sống,nhưng...sao cánh hoa hồng lại trắng toát.Hoa hồng trắng.Lạnh và tang tóc quá.Minh bật khỏi giường,và suýt ra khỏi phòng mà quên mặc quần áo.
- Chị tư ơi
- Dạ cậu kêu chi?
- Anh Nguyên đâu?
- Dạ Nguyên nghỉ làm ở đây rồi cậu
- Nghỉ làm? Sao tôi không biết gì hết?
- Dạ nghe nói ở nhà đề thơ lên kêu ổng về lấy vợ...cũng ngộ, chuyện vui vậy mà sao thấy ổng buồn hiu...dạ ổng đi chuyến tàu tối qua.dạ ổng dặn tôi hôm nay không đánh thức cậu sớm.dạ...dạ...ủa cậu,cậu ơi!cậu ơi cậu bị sao vậy?Bà ơi,Bà ơi cậu bị sao nè bà ơi...
***
Minh mở mắt.Và đã là thói quen,mỗi lần mở mắt là cậu lại nhìn về phía cây đàn.Cậu mong cậu chỉ gặp ác mộng thôi.Nhưng không.Những bông hoa trắng vẫn còn đó,tàn nhẫn.Cánh hoa đã héo vì thiếu nước.Còn những quả dâu thì đen lại.Trắng và đen.Cả căng phòng chỉ trắng và đen!Tang.anh để tang cho ai?Cho tình cảm bấy lâu nay sao?Không.Nó chưa chết,và mãi mãi không chết.Anh sẽ trở lại.Và Minh tin,anh sẽ trở lại.
....
Năm qua,ngày tháng qua.Nắng nè đã xa lắm.những chiếc là thông rụng cuối vườn ướt lên một lớp mưa bụi,và bầu trời vần vũ đầy mây.Ảm đạm.Mùa đông đã tới.
Mùa đông trên cao nguyên này thật lạ.Rét cắt da.Mưa.Mưa như muốn nhấn chìm cả cao nguyên này vậy.Ngày mưa.Đêm mưa.Và trong căn phòng trắng,mưa vẫn rơi hàng đêm,ướt những cái gối trắng.Mưa ướt cả những phím đàn trắng.Trốn trong mấy lớp chăn,cái ấm vẫn không đến.Lạnh.Thiếu hơi người.Thiếu hơi anh.Thiếu anh,bụi hoa hồng ngoài vườn dần héo úa.Nhưng nó không phải là thứ duy nhất tàn úa tại nơi này
Khuya nay trời cũng mưa,mưa to lắm.Có thể nghe tiếng những cây thông vặn mình răng rắc.Minh ngồi trước phím đàn,định lướt bản Ánh Trăng.Nhưng bỗng có tiếng còi tàu dừng dưới đồi làm cậu giật mình.Tàu chỉ dừng ở ga.Và làm gì có cái ga nào ở nơi mông quạnh này?Dưới mưa,tiếng tàu chạy rầm rập đúng là đã dừng hẳn dưới chân đồi.Và dưới mưa,bỗng có tiếng người gọi cửa.tiếng gõ vào cánh cửa gổ nghe gấp gáp,nôn nóng,vừa như ngại ngùng.Ai lại gọi cửa giữa đêm khuya?Chỉ có mình Minh.dù vậy,cậu vẫn đến bên khung cửa lớn,không định mở cửa nên cậu vẫn khỏa thân,lên tiếng nhẹ như tơ
- Ai?
- Anh
Anh?Anh?Anh thật sao?Là anh thật sao?Chất giọng ấm áp đó.Minh không thể nhầm lẫn.Cậu cuống quýt mở toang cửa.Và trước mặt cậu đúng là anh.Anh gầy đi nhiều quá.Da cũng đen đi.
-Minh,đừng siết,anh ngộp thở...
-Anh trở lại,anh Nguyên trở lại...
Minh nói,Minh cố nói nhưng nước mắt lẫn với nước mưa tràn vào khóe miệng,làm giọng cậu trở nên run,thật run.Áp mặt sát vào ngực anh,nghe tim anh đập từng hồi rõ...Hai người đứng trước vườn,dưới mưa.Họ ôm nhau và cơn mưa thật ấm.
-Anh trở lại...anh trở lại..anh...
-Minh à...anh cùng vợ đi tàu ra Huế...Không hiểu sao đến đây là lại hỏng,người ta đang sửa ngoài kia...Anh ngồi trong tàu,nhìn thấy phòng em sáng đèn.Và em quên đóng cửa sổ...mưa lớn quá.Anh định lên đóng dùm em rồi đi...Anh...
-...
-Tay em lạnh quá
-Anh ah!
-...
-Hôn em đi.Hôn em đi anh.Em không mặc quần áo.Anh cũng cởi ra đi.Mình...như xưa nhe anh.Em nhớ anh.Em muốn,em muốn cơ thể anh.Cho em.Cho em...
Minh vừa nói,vừa cuốn quít gỡ từng cái cúc áo sơmi thấm đẫm nước mưa.Nhưng cậu run quá,hồi lâu mà chưa cởi được cái đầu tiên.
Nguyên đột ngột ghì đầu Minh,đặt lên môi cậu một nụ hôn cháy cả nước mắt.anh xé toạc cái áo đang mặc.Và...
...
Minh nấc từng tiếng nghẹn ngào.Anh sâu trong người mình,Minh như tan ra và rực cháy.
-Anh ơi...anh ơi...em...em sắp...em sắp...
-Anh cũng...
Nguyên ôm chặt,siết Minh.Hai người như hòa làm một.Nổ tung.Minh đau,đã lâu rồi minh không được đau cái đau này.Đau một nỗi đau hạnh phúc.Bỗng đằng xa,tiếng còi tàu bỗng vang lên thống thiết.Mguyên giật mình,làm Minh cũng giật mình theo...Anh luống cuống buông Minh ra
-Họ sửa được tàu rồi...Anh phải đi...Em ở lại đừng vì anh mà buồn nữa...nhờ trời rồi mình gặp lại...
Minh nghẹn,tiếng nói cứ qua khỏi cổ là biến thành tiếng nấc.Đến khi bóng anh đã khuất sau màn mưa,Minh vẫn chưa nói được lời nào.Còn một mình Minh trong khu vườn vắng.Đêm khuya và mưa gió năng nề.Cậu lặng lẽ thu mình,im lặng.Một chàng trai khỏa thân giữa những bụi hoa hồng chết khô.
Và từ đó,mỗi khi chuyến tàu hỏa uốn mình dưới chân đồi trong đêm vắng,minh lại cứ nghe như tim mình ngừng đập.Và lúc nào Minh cũng tưởng tượng có tiếng tàu ngừng, và bên ngoài có người gọi cửa.
...Nhưng sự thật thì con tàu vẫn vùn vụt chạy qua giữa ngàn thông, giữa những đêm mưa gió dầm dề, lạnh lùng và mãnh liệt.Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô 930052ca6e2b40ae9412784Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô 930052ca6e2b40ae9412784[img][/img]

Tài Sản của shine294
Chữ ký của shine294

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!

Có một chàng trai khỏa thân giữa bụi hoa khô

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn hoặc viết (Sưu Tầm). * Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự.* Tránh spam nhảm những chủ đề không liên quan.
* Bấm nút A/a bên góc phải nếu gặp vấn đề khi chèn hình vui.
* Nếu thấy bài viết hay, hãy bấm nút để khích lệ người viết.
Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu.
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
SSU Cần Thơ :: Khu vườn truyện :: Truyện ngắn-

Skin Rip By ZickyBraak™
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất